Monday, January 23, 2017

Giao thừa

Hôm nay 23 tháng chạp, tối qua nhiều người đã cúng tiển đưa Ông Táo về trời. Cái tục lệ này không những mang dấu ấn tâm linh của người xưa để lại mà còn là một thời khắc đánh dấu Tết sắp đến, năm cũ đi vào những thời khắc cuối cùng để chuyễn giao năm mới, mọi người đang chuẩn bị đón tết. Riêng tôi, mỗi khi đến tết tôi luôn chạnh lòng và nhớ khắc khoải những ấm nồng của lễ cúng giao thừa của gia đình mà chắc rằng trong suốt quãng đời còn lại của cuộc sống tôi sẽ không bao giờ có lại được. Chuẩn bị đón năm mới xin mời các bạn cùng chia sẻ với tôi một thoáng hương nồng của dư âm đêm giao thừa.
Vào những ngày cuối năm khi không khí đón tết đã làn tỏa khắp phố phường, ba tôi tất bật chuẩn bị sữa sang lại các bàn thờ trong nhà và trong đó bàn thờ cúng giao thừa luôn được ba tôi chuẩn bị chu đáo.
Ngày xưa khi Ba tôi còn tại thế, gia đình đông đủ, lễ cúng giao thừa thật trang nghiêm. Ba tôi có một quy định thật chặt chẻ mà không ai được có ý kiến khác là vào giờ khắc đầu tiên của năm mới, tất cả mọi người trong gia đình đều phải có mặt để cúng giao thừa. Trên căn gát nhỏ, trước bàn thờ Phật và bàn thờ gia tiên, cái bàn đẹp nhất của gia đình được bày biện với đầy đủ hoa quả và tất nhiên không thể thiếu các món mức, cốm ngày tết. Mọi thứ đã sẳn sàng, ba tôi áo quần tề chỉnh, ngồi chờ thời khắc thiêng liêng của đất trời. Khi tiếng chuông đồng hồ thong thả đếm từng tiếng và pháo bắt đầu nổ giòn ngoài đầu ngỏ, ba tôi trịnh trọng thắp ngọn nến và trong khói hương nghi ngút, Người nhẹ nhàng khấn vái. Sau lưng ba tôi, mẹ tôi cùng anh chị em tôi nghiêm trang hướng lên bàn thờ vái lạy. Trong khói hương, cái hương thơm dịu dịu quyện với hương trầm dù đã nhiều năm qua nhưng không làm sao tôi quên được không khí ấm cúng đoàn tụ của gia đình trong ngày đầu năm mới.
Chiến tranh ngày càng khốc liệt, anh tôi vào lính, em gái tôi có chồng, gia đình tôi thiếu vắng dần và lễ cúng giao thừa đã trống vắng nhiều hơn, Đêm giao thừa, sau lưng Ba tôi, tôi lắng nghe lời khấn nguyện ba tôi như đượm buồn hơn xưa và tôi tin rằng trong lời khấn nguyện đó, Ba tôi chắc chắn sẽ không thiếu lới cầu nguyện cho gia đình được họp mặt đầy đủ.
Ba tôi qua đời, Mẹ tôi vào khoảng khắc thiêng liêng đó, thay ba tôi khấn nguyện gia tiên. Gia đình chỉ còn lại hai anh em chúng tôi, quỳ bơ vơ côi cút bên Mẹ. Cái không gian trước bàn thờ như rộng hơn và trong lời khấn đứt đoạn tôi nghe cả tiếng khóc nghẹn lời của Mẹ.
Rồi Mẹ tôi mất, tôi lại tiếp tục làm công việc của Ba Mẹ tôi ngày xưa, nhưng khác với trước, gia đình đông đủ, giờ thì chỉ có mình tôi trơ trọi, anh chị em tôi do hoàn cảnh, cuộc sống đã không về được Các con tôi đứa có gia đình riêng, đứa thì xin phép ra ngoài đón giao thừa và hình như trong lòng của lớp trẻ hôm nay, cái không khí ấm cúng, gia đình đoàn tụ trong ngày đầu xuân hình như đã bắt đầu xa lạ trong suy nghỉ của chúng.
Hương nhang nhạt nhòa, giao thừa lặng lẻ đi qua không có tiếng pháo, không gian thật tỉnh lặng. Trong tôi chỉ còn lại dư âm ngày xưa với di ảnh Ba Mẹ tôi chập chờn trong khói nhang ngày tết, mỗi năm lễ cúng trong đêm Giao thừa lòng tôi lại xót xa với những nhớ thương về ngày xưa năm cũ.


Phúc Huỳnh Gia PBC71 Facebook 

No comments:

Post a Comment