Tuesday, July 28, 2015

Hình Rạng / Nhớ Quê - Trần Phân Sơn

Quê tôi có dòng sông trôi êm ả
Soi bóng dừa nghiêng ngả nắng chiều quê
Có hàng cau đứng chờ đêm trăng tỏ
Có nhà xưa rêu phủ của ngoại tôi

Quê tôi là bờ đê chen ruộng lúa
Chín óng vàng thơm ngát hương ngất ngây
Là chiều đến vi vu diều thổi sáo
Nhạc quê hương đau đáu nỗi nhớ quê

Nỗi nhớ quê rán chiều vàng óng ả
Khói lam chiều lan tỏa bếp tranh thưa
Cơm đạm bạc canh rau nồi kho cá
Buổi gặt xong rôm rả vui được mùa

Nhớ da diết những đêm mưa rả rích
Tiếng côn trùng tranh hát khúc thôn quê
Đêm thanh vắng âm thanh như thổn thức
Hòa tấu khuya khắc khoải suốt canh thâu

Nhớ kỷ niệm những hôm trăng rằm sáng
Chơi trốn tìm đuổi bắt khắp quanh sân
Em ở đâu sao tìm hoài không thấy
Đã đi rồi tăm cá cõi xa xăm

Em đi xa quê nhà, em có nhớ
Nhớ trường làng mái lá cột liêu xiêu
Vách trống không vở bay bay trước gió
Nhớ thầy già cặm cụi uốn măng non

Nhớ con đò đưa ta cùng đi học
Ghe lắc lư em sợ nép vào nhau
Bạn trêu ghẹo anh ra tay bảo bọc
Em khóc nhè, anh nói anh không sao

Em còn nhớ những khi chăn trâu thả
Vắt vẻo ngồi nhàn nhã ngắm trời mây
Đàn cò trắng tung bay bên ruộng mạ
Cảnh thanh bình đẹp quá quê hương ơi

Quê tôi nay vườn cau giờ xa vắng
Chỉ gặp toàn trái đỏ cây thanh long
Hình ảnh xưa chỉ còn trong ký ức
Quê tôi nghèo, quê ngoại Hàm thuận Nam

Quê hương ta ai ai đều cũng có
Nơi chôn nhau cắt rốn rất thân thương
Dẫu đi xa tất cả đều luôn nhớ
Tuổi thơ xưa in dấu nơi cố hương


Trần Phân Sơn

No comments:

Post a Comment