Các Bạn 72 đợt này về dịp
cuối năm, Sài Gòn lạnh kéo dài cả tháng, vội vã như ai, mùa đông cũng
theo vào tận xứ sở mưa nắng 2 mùa. Hồng Thúy trẻ đẹp hơn, Mỹ Nhàn vui
dạn hơn, Phi Vân và ông Xã thì khỏi nói, phong độ tuyệt vời hơn cả đội
tuyển U 23 VN.
May mà mấy Bạn gái mình không đi Vietjet Air, hãng
hành không vừa giá rẻ vừa được “ôm”, đàn ông nhìn mỏi mắt đàn bà chửi
mỏi miệng. VN bây giờ là vậy, cuồng lên xung lên là bất chấp. Cô chủ nhỏ
hãng hàng không “tư nhân” này chỉ mới có khoảng 3,2 tỷ đô la Mỹ, giàu
thứ 780 thế giới, lại hối hả PR, cho đám người mẫu bikini lên máy bay
săn đón đội tuyển, nhảy nhót kiểu demi-sex rẻ tiền, không ngờ “cục c..c”
(theo kiểu đánh vần mất nết của lão giáo sĩ BH). Thôi cũng thông cảm,
nhiều xếp lớn và trẻ nhỏ ở VN đang lên cơn, do không nghĩ ra được đội
tuyển U23 VN phải đá luôn cả trọng tài, lại vào đến chung kết giải châu
Á, chỉ thua cái thằng Uzbekistan, xứ sở nửa Âu nửa Á. Đấm đá nhau trong
trời tuyết rơi trắng xóa, xem tivi chỉ thấy người không thấy bóng, y như
chơi khúc côn cầu trên băng. Không tha thứ Vietjet cũng không được, con
mẹ chủ hãng này lanh hơn sóc bay, bay cả ngày lẫn đêm chịu chi dữ lắm,
cho mấy em trần trụi trên máy bay đã mấy lần rồi, đố ai rờ được móng
chân của má mì.
Giải bóng đá này, Trung Quốc chủ nhà dở tệ thua từ
đầu, rủ mấy thằng AFC, chơi xấu thậm tệ cầu thủ VN, ăn ở đi lại khó khăn
và màn cuối phải thay giày để đá trên sân tuyết phủ dày. Bọn hắn còn
giả vờ khen khéo... “Bắn hươu trắng trong tuyết bay đầy trời” tạm dịch
từ câu "Phi tuyết liên thiên xạ bạch lộc", ghép các chữ cái trong mấy
bộ tiểu tuyết kiếm hiệp sư phụ Kim Dung, Phi hồ ngoại truyện, Tuyết sơn
phi hồ, Liên thành quyết, Thiên long bát bộ, Xạ điêu anh hùng truyện,
Bạch mã khiếu tây phong và Lộc đỉnh ký.
VN năm nay trời lạnh kéo dài
không thua Canada và Mỹ, củi khô củi ướt, củi gì lượm được cũng đốt để
ấm cỏi lòng được chút nào hay chút đó. Đúng ra đang đốt mấy thằng bợm,
cấu kết nhau vơ vét hàng tỷ đô la Mỹ từ nguồn tài nguyên Ông Bà tổ tiên,
ăn chia khoản tiền sưu cao thuế nặng của người dân. Tư cách mấy thằng
này còn thua xa con mẹ nói dối Vietjet, sắp vô lò cứ nước mắt rơi lả
chả, lãi nhãi xin đảng xin bác tha cho để về ăn Tết với vợ, qua Đức nuôi
con. Nhục, đúng ra là hài quá chịu không nỗi. Chắc phải nhờ mấy đứa nhỏ
hoa hậu, chân dài showbiz, danh hài gì đó để mà lãng đảng lãng du, hay
lãng quên càng nhiều càng tốt, theo đúng ý người lớn. Câu chuyện đội
bóng VN vào chung kết, cả châu Á mơ cũng không thấy, ngu gì không chụp
nhanh lấy thời cơ... lãng mạn, tạm lắng yên chuyện đốt lò chờ tìm củi,
tưởng tượng theo phép tam đoạn luận, vận nước đã tới.
Thôi, trở lại
đời thường vui hơn. Hôm gặp mặt trưa 23/01, trừ các ông bà họ “từ” lúc
nào cũng chối khéo, nhóm bạn thường gặp tại SG gần như đông đủ, vắng ĐT
chắc đang luyện cửu âm chân kinh một mình hét thi với sóng biển Vũng
Tàu. Văn Ngọc xuống từ Bình Dương rủ Dũng yamaha lên từ Bình Chánh, Minh
B hội ngộ Minh A, Thức gặp Quý Thắng, Hồng Tường lẽ bạn đi cùng Đình
Pháp, Cao Sơn đụng Phân Sơn, nhóm người mẫu 72 cả đời chưa được ai mời
diễn cũng xôn xao rực lửa gồm Hoa- Mỹ-Khánh Linh-Hồng Châu-Hồng Ba-Mộng
Quyên, thêm thôn nữ Phượng về từ Tây Ninh và cả cô em gái trẻ 75 của Kim
Nhung có tên giống người vợ Phan Thiết của Bạch công tử cũng tham gia
tiệc vui thay chị...
Các Bạn xa về, mới xuống phi trường tầm 2 giờ
sáng, nhưng xem ra, ai cũng tươi tắn, không thấy dấu hằn của chặng bay
dài trên 12 nghìn cây số. Lại nhớ Giáng Hương, đợt nào cả nhóm bạn đang
mừng đón Hồng Thúy mới về tại Highland Coffee ở tòa nhà Central Plaza,
chợt thấy cô nàng “lù lù” xuât hiện, cười tươi như hoa, làm mình mất
hồn, tưởng rằng đang lạc cỏi tiên. Năm nay, không thấy GH về, chắc phải
tung tăng xăn quần lo chuyện tát nước giống y chang người Sài Gòn. Thế
giới nhiều đứa lải nhải, diển biến khí hậu toàn cầu gì đó, thời tiết bất
thường, trái đất nóng dần lên (cái này trật lất, đang lạnh gần chết),
đám phụ nữ trẻ ở châu Phi đang lo lấy chống sớm. May cho mấy bà 72 nhà
mình, nhanh miệng nhanh chân, lấy chồng gần hết, chỉ còn vài ba bà vẫn
đang cố gắng chộp thời cơ phút 89. Còn giờ là còn đá, nhiều khi phải câu
giờ để đá cho bằng được. Ráng lên, mấy nàng ĐT, NH, KL, KT, HC(?), còn
nước còn tát, phải viết tiếp câu chuyện Khái Hưng, em phải sống.
Hội
ngộ năm nay, sắp qua năm âm lịch Mậu Tuất, năm mậu nên chó đực thì trụi
lũi, chó cái thì bị chửi lên chửi xuống đồ chó đ..., phải tranh thủ
chụp hình lia lịa đủ cặp đủ kiểu, chuyện trò ca hát không biết mỏi
miệng, quên luôn cả ăn do quá xá là vui, cũng có khi còn răng thật đâu
mà ăn. Cao Sơn vẫn giọng nam cao ngọt ngào, Phân Sơn hát chúc nhau bản
nhạc twist nóng dậy cả người, ...90 năm cuộc đời.
Hôm sau đi dạy học
ở Đà Lạt, trời đất xứ sương mù bao giờ cũng lạnh và buồn hơn Sài Gòn.
Lửng thửng trên con đường dốc vắng lặng quanh co uốn lượn bên hông
trường võ bị ĐL ngày nào, một mình với hàng thông lá vàng cao vút, lấy
smartphone chụp vội vài nhánh đào già khô cằn trụi lá, lốm đồm dăm ba
cánh hoa hồng phấn nhỏ xíu nở muộn, lại thấy nhớ bạn nhớ nhà. Ai đó
viết, ngày vui qua mau, hôm qua còn bạn bè đông vui ồn ào, nay chỉ còn
cảnh vật yên ả và dăm ba người xa lạ, tâm trạng y như những ngày đầu qua
Pháp đi học, trúng phóc ngay mùa đông. Mà khung cảnh Đà Lạt cũng có
chút gì đó hao hao Lyon, cũng đồi núi thung lũng, cũng các cô nàng quần
bó áo len khăn choàng mũ dạ ton sur ton, kín đáo pha lẫn một chút kiêu
sa. Năm nay, hoa đào nở sớm hơn ngày thành phố tổ chức lễ hội anh đào,
vườn đào quanh bờ hồ Tuyền Lâm, chỉ thấy gốc và cành khô đét. Cả các bụi
hồng trong vườn nhà ai cũng nở sớm, hoa tàn xơ xác hơn mọi khi. Nhủ
thầm, về lại Sài Gòn chuẩn bị gặp bạn còn vui hơn.
Chiều mùng 2 gặp
nhau lại tại Ân Nam, một quán nhỏ nhưng khung cảnh thật xinh, thiết kế
phong cách sân vườn Nhật Bản, có thiên nhiên có cả chút thiền, đá- nước-
hoa- cỏ quyện vào nhau trong một không gian tĩnh lặng, nằm sâu tít cuối
một con hẻm nhỏ ở Phú Nhận. Mấy hôm trước, cũng tiển Lộc về Mỹ chỗ này.
Gặp nhau, có đủ 2 Minh, vắng cả 2 Sơn, vắng thêm mấy bạn ở xa, cả
ĐT hứa về, về rồi cũng không gặp. Rủ nhau chụp ảnh lưu niệm đủ đôi đủ
cảnh. Hồng Thúy nói, hôm về PT, gặp nhau lần này đông lắm, có đến 50
bạn, nhưng thiếu “phó nhòm”, không chụp được nhiều hình. Lại nhớ Thày
Ân, nhớ ta ta mi mi khi Thày mau giận, nhớ tình yêu “ăn mày” sao thật
phủ phàng sao ấy. Thương Thày vô cùng nếu chuyện này có thật (vái Trời
đừng có thật), ngẩm nghĩ lại mình số còn hên, ăn may nhiều hơn ăn mày.
Về PT đợt này, các bạn lại có dịp chia tay vĩnh viễn bạn Nữ Tài và má
của bạn LT Rớt. Người Bà Cố mà tôi quý suốt đời, nhờ Bà mà tôi biết mình
gốc Quãng, biết được các ngôi mộ Ông Bà nằm rải rác suốt dãi đất khô
cằn miền Trung.
Chiều nay gặp nhau thoáng nét buồn, chỉ chụp hình,
hàn huyên, uống nước vội rồi các bạn về còn phải đi gặp những người bạn
muốn lắm nhưng không cách gì tới được. Mong may mắn phước lành đến với
tất cả, trong đó có một hai bạn của mình.
Ra đường cái đón xe, xe
đến chậm lại càng mừng, thời gian còn lại quý từng giây, vội hẹn nhanh
gặp nhau xứ người, xứ mình năm tới. Đứa nào, sức khỏe lúc này cũng đã
giận hờn lên tiếng. Riêng tôi, mong sao xe đừng đến, bạn đừng đi. Lại ăn
mày tình bạn nữa rồi.
Hẹn nhau ngày mới, những người Thày người Bạn trường Phan xứ Phan...
Phạm Sanh, PBC 72
Video Em Chờ Anh Trở Lại
Video Nhớ Một Chiều Xuân
Hoa Trinh Nữ Nhật Trường - Hải Yến
No comments:
Post a Comment